Edit: Kỳ Vân
Động tác nấu cơm của Mộng Nhã sạch sẽ lưu loát.
Cũng không có biện pháp, cô ở không gian Chủ Thần tu luyện mười mấy năm, mỗi ngày trừ việc nấu cơm thì chính là nấu cơm.
Muốn không quen việc này cũng khó.
Lục Minh nhìn Mộng Nhã đưa lưng về phía hắn, mặc tạp dề, sau đó cẩn thận rửa gạo, nhặt rau.
Bỗng nhiên có một cảm giác ấm áp từ dưới đáy lòng tràn ra.
Đây là… Cảm giác của gia đình sao.
Tầm mắt hắn một phút cũng không rời khỏi người Mộng Nhã, hạnh phúc, trong lòng hắn giờ phút này đều là hình bóng của cô.
**
Hệ thống Linh Nhất lặng lẽ xuất hiện.
“Ký chủ, giá trị tình yêu là 88!”
Đây là con số khích lệ đến cỡ nào! Ký chủ mau vui vẻ lên!
Mộng Nhã cũng rất vui mừng, vốn dĩ cô chưa bao giờ tiếp xúc với loại nhân vật cấp S như Lục Minh, nhưng bởi vì một lần ngoài ý muốn cứu giúp, cô mới có thể lọt vào được mắt hắn.
Sau đó lại bởi vì người này ngày nào cũng tận tâm tận lực dạy dỗ nên cô mới có thể đột phá nhanh như vậy.
Nếu không thì đã sớm chết dưới lính của thiếu tướng.
Còn có một cảm giác quen thuộc kỳ lạ kia nữa.
Mộng Nhã tin tưởng, chờ đến khi cô xuyên qua càng nhiều thế giới thì ấn tượng mơ hồ trong trí nhớ sẽ càng rõ ràng hơn.
Cô sớm đã toàn tâm toàn ý thích Lục Minh.
**
Mộng Nhã cứng đờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1914965/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.