Thật đúng là nghèo hèn thì vợ chồng trăm việc khó, ngồi chơi cũng tiêu cực, nghĩ tới thời điểm lúc trước mình túng quẫn suy nghĩ tiêu cực, chỉ hội hối tiếc tự bi, bộ dáng chán nản không muốn nói lời này, Lý Bân cũng hiểu được lúc trước mình đáng khinh chừng nào.
Người ý chí kém còi, đúng là đáng khinh thường.
Càng không co ý trí thì càng không hài lòng và đổi lỗi cho mọi người, càng không hài lòng thì tâm tính càng kém, tâm tính kém, làm cái gì cũng đều không được như ý, cứ một vòng tuần hoàn như vậy, con người càng trở nên tiêu cực càng nghèo túng.
Mà thời điểm đường làm quan rộng mở, làm cái gì cũng đều hài lòng, tâm tính tốt hơn, nói chuyện làm việc cũng làm mọi người vui.
Một cái vòng tuần hoàn tích cực như vậy, sự tình càng ngày càng hài lòng, gia đình càng ngày càng hòa thuận, phía trên sự nghiệp, tự nhiên cũng là càng ngày càng thuận lợi.
Nhưng có đôi khi, cũng thật không thể trách người nghèo không chí khí, không cố gắng.
Với người yêu, ăn cơm đều là vấn đề, vậy làm gì còn thời gian để nghĩ tới thứ cao xa, mỗi ngày quẫn bách bận rộn, sao có khả năng làm việc gì nữa?
"Lý Bân, ngươi tới đây một chút."
Ngay thời điểm Lý Bân trong lòng cảm khái, Ôn Uyển đột nhiên trầm mặt kéo lấy Lý Bân đến một bên nói.
Cùng thê tử ở chung đã hơn một năm, Lý Bân tự nhiên biết thê tử dịu dàng muốn hỏi gì.
"Lý Bân, tiền này của ngươi thật là tiền nhuận bút ngươi viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-nu-than/994472/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.