..........
Chờ đến thời điểm Tả Quân Trác trở lại, đã là 10 giờ tối.
Sau khi hắn bật đèn, nhìn ấm trà đã được pha xong ở trên bàn, ánh mắt là một mảnh nhu hòa, tâm tình khó khăn cởi giày ra, bước chân nhẹ nhàng đi đến trước bàn trà.
Đổng Thơ Thơ bị bệnh tim bẩm sinh, hôm nay thấy sắc mặt cô ấy trắng bệch, sợ cô ấy có chuyện gì, hắn liền chưa giải thích thì đã trực tiếp kéo người đi.
Trong lòng cô chắc không dễ chịu đi?
Tả Quân Trác nhìn trà chưa được động tới đã lạnh đi vài phần, trong đầu đột nhiên nhớ tới bộ dáng một mình cô đơn pha trà của Tần Hoan Hoan.
Cầm chén trà nhỏ trên bàn lên, Tả Quân Trác liền tưởng tượng ra bộ dáng cô vì hắn mà pha trà, uống một hơi cạn sạch.
"Tích -- Độ hảo cảm thêm năm, độ hoàn thành nhiệm vụ 50%."
Tần Hoan Hoan vốn dĩ đang nín thở nằm ở trong phòng ngủ lầu một nghe được hệ thống nhắc nhở, rốt cuộc liền nhếch miệng cười.
Cô lại đi đúng một bước!
Tuy rằng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà ở chỗ chi tiết cô biểu hiện ra nội tâm để ý, thì sẽ khiến cho hắn cảm thấy áy náy.
Mà có áy náy, lại thấy cô không khóc không nháo rất khác thường, độ hảo cảm tự nhiên liền tăng lên.
"Người phụ nữ giảo hoạt. Đáng sợ."
Phốc.
Tần Hoan Hoan nhịn không được mà cười ra tiếng.
Bạn có thể thử tưởng tượng, một thanh âm non nớt của trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-nam-than/2719964/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.