Quay lại với chuyện trên bàn ăn, Hạ Thất đang liên tục hỏi những câu liên quan đến triển lãm tranh của khoa Nghệ Thuật.
Diệp Nguyên sau khi tâm sự với hệ thống trong đầu xong thì ngoài mặt vẫn mỉm cười.
" À thì về chuyện tác phẩm để tham gia triển lãm, anh nghĩ là anh sẽ vẽ về chủ đề thiên nhiên ấy."
" Còn em thì sao Tiểu Thất."
Hạ Thất cậu ta giống như bắt được vàng, lần đầu tiên Diệp Nguyên thấy cậu ta cười trong ngày hôm nay. Từ nãy đến giờ mặt cậu ta cứ như bị ai lấy mất sổ gạo không bằng. Diệp Nguyên càng chắc chắn rằng Lâm An có âm mưu bất chính.
" À, em thì chưa nghĩ ra chủ đề để vẽ. "
Nói xong Hạ Thất quay sang Lâm An, rồi nhìn Lâm An với anh mắt lấp lánh chờ mong.
" An An, tôi muốn vẽ tranh để tham gia triển lãm. Cậu hỗ trợ tôi với được không ?"
Hạ Thất nghĩ rằng chắc chắn Lâm An sẽ giúp, bởi vì Lâm An luôn là người sẵn lòng giúp đỡ tất cả mọi người. Đến lúc đó cậu ta có thể có một khoảng thời gian ở bên cạnh Lâm An mà không bị bất kì ai cản trở rồi.
Tuy nhiên, sự thật lại phũ phàng vô cùng. Lâm An trả lời một cách thẳng thừng.
" Xin lỗi nha, dạo này tôi bận khá nhiều việc, còn phải chạy deadline nữa. Không có đủ thời gian, cậu thông cảm nhé."
Hạ Thất đứng hình, cậu ta nói bằng giọng uất ức.
" Cậu bận mà sao lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-nam-chinh-cua-mot-tra-xanh-chuyen-nghiep/2844755/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.