Editor: tuanh0906
Trong phòng dày đặc trầm hương, cửa sổ bốn phía đóng chặt, mành buông xuống, ánh sáng mờ mịt ảm đạm, một vài tia nắng mỏng manh chiếu xuống mặt bàn.
Mộ Dao và Triệu thái phi ngồi đối diện nhau cách một chiếc bàn gỗ mun cũ kỹ.
Trên đầu Triệu thái phi cài một chiếc trâm đơn giản, một nửa tóc đen lẫn tóc trắng, vùng da khóe miệng và khóe mắt đều xệ và xỉn màu, bọng mắt to đáng sợ, đôi mắt vẩn đục.
Mộ Dao thầm thổn thức, lúc mới gặp vẫn còn là một vị phu nhân tuổi trung niên bảo dưỡng rất tốt, mà chỉ nửa năm ngắn ngủi đã biến thành một bà lão.
Trời mưa, những hạt mưa dày đặc đập vào khung cửa sổ, mành khẽ lay động, truyền đến tiếng gió như tiếng khóc than.
Mộ Dao mở chiếc hộp trước mặt ra, chỉ lấy ra mảnh ngọc bài treo chu sa và tua rua đỏ, yên lặng cất vào lồ ng ngực.
Triệu thái phi vẫn ngồi đó không nhúc nhích, như người làm bằng đá.
Trầm Hương điện hẻo lánh này chính là lãnh cung trước đây dành cho phi tần bị phế, vô cùng đổ nát. Chuyện cũ bị bại lộ, mọi người thở dài chỉ trỏ. Dưới sự ngầm đồng ý của hoàng đế, bà ta tự cách ly mình với mọi người. Từ giờ trở đi, làm người cô độc không ai biết.
"Nương nương, ta còn một việc muốn thỉnh giáo." Mộ Dao hơi do dự: "Ở chùa cũ, ta phát hiện phong ấn trấn quỷ của Mộ gia. Phong ấn đó có uy lực rất lớn. Theo ta được biết, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/3258917/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.