Editor: tuanh0906
Không ngờ Hắc liên hoa lại có vài phần tự hiểu lấy. Có điều, thời buổi này tà vật gặp tà vật cũng chào hỏi nhau sao?
Lăng Diệu Diệu vừa chạy về phía Mộ Thanh, vừa chú ý tới vòng thu yêu đã tuột khỏi cổ tay Mộ Thanh và hắn đang cầm nó trong tay, nàng không khỏi lông tơ dựng ngược: "Ngươi muốn làm gì? Không được bất kính với Phật Tổ..."
Còn chưa dứt lời, vòng thu yêu đột nhiên b ắn ra, đánh thẳng vào đầu tượng Phật.
Lăng Diệu Diệu: "......"
A di đà phật, Hắc liên hoa một mình làm một mình chịu.
Sắc mặt Mộ Thanh vô cùng nghiêm túc, động tác cực nhanh, ập tới như vũ bão. Vòng thu yêu bay ra đồng thời một xấp lá bùa cũng vọt vào không trung, dùng máu rỉ ra từ vết thương cũ hắn chỉ kịp vẽ một đường lên đó. Những lá bùa đó nhanh chóng tạo thành một vòng vây, vừa giống chó dữ đang nhe răng trợn mắt, lại vừa giống một vòng tròn những mũi tên nhọn, hung hăng tấn công về phía tượng Phật.
Bức tượng vàng đáng thương bị bao vây từ đầu đến chân, bốn bề thụ địch, trong nháy mắt đã phải chịu vô số đòn công kích, ánh sáng vàng phụt ra, đập thẳng vào mắt.
Lăng Diệu Diệu theo bản năng duỗi tay che mắt.
"Thì ra không phải ngươi hưng phấn khi nhìn thấy ta..."
Khóe mắt Mộ Thanh hơi đỏ lên, sát ý sôi trào trong mắt dần tắt vì không thú vị: "...mà là sợ hãi."
Lăng Diệu Diệu mở to mắt, trận chiến này kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/3258910/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.