Nước sông mênh mông, trăng tan trong nước.
Ánh trăng lấp loáng như những sợi bạc vụn vây quanh con thuyền đang êm đềm giẽ sóng. Trên thuyền treo đèn lồng, chúng toả ra ánh sáng vàng khiến ánh trăng lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp.
"Hai vị khách quan, đây là rượu hoa đào đặc biệt chỉ có trên thuyền chúng tôi." Một bàn tay vươn tới, hai ly rượu nhỏ tinh xảo nhanh chóng được đặt lên bàn.
Trên thuyền đúng lúc gió đêm đang lạnh, hơi thở mát mẻ quyện hương rượu thơm nồng xộc thẳng vào tay áo.
"Nào, Diệu Diệu." Gương mặt Liễu Phất Y phản chiếu dưới ánh đèn, đẹp không tả xiết. Đắm mình trong khung cảnh lãng mạn như vậy thảo nào Lăng Ngu càng lún càng sâu...
"Liễu đại ca." Diệu Diệu nhanh chóng đỡ lấy chén rượu Liễu Phất Y đưa cho nàng: "Cảm ơn huynh, để muội tự rót." Hai người khẽ chạm, ly rượu va vào nhau phát ra âm thanh giòn giã. Liễu Phất Y cười, nâng tay áo uống rượu, nhưng đáy mắt vẫn còn vương một chút u sầu.
Trong nguyên tác, Lăng Ngu đơn độc rời nhà, nàng rầu rĩ không vui, sau vài ngày lang bạt, cuối cùng cảm xúc mất khống chế, một mình trốn ở một chỗ, vừa khóc vừa mượn rượu giải sầu. Nam chính tốt bụng tất nhiên là sẽ uống rượu cùng nàng, ra sức an ủi. Đây là lần Lăng Ngu ở một mình với nam chính lâu nhất. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, độ thân mật giữa Diệu Diệu và Liễu Phất Y sẽ đạt tới 80%.
"Liễu đại ca cũng không vui sao?"
Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/3258883/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.