Editor: tuanh0906
--------
Khinh Y Hầu ngồi thất hương xe đi qua An Định Môn, theo lệ thường nội giám dùng giọng nói the thé lớn tiếng ở phía trước mở đường.
Không hô thì không sao, ba chữ "Khinh Y Hầu" vừa vang lên, bá tánh trong thành lập tức vọt tới như thủy triều, vây kín đường phố chật như nêm cối.
Phía sau đoàn xe di chuyển khó khăn, một bàn tay gầy vén lên mành, lộ ra gương mặt ưu sầu của Bạch Cẩn: "Sao lại nhiều người như vậy?"
Từ xa nhìn lại, chỉ có thể thấy được mái vòm của xe ngựa, tua rua lắc lư hai bên, xe chỉ có thể đi nửa bước một, gần như di chuyển tại chỗ.
Bạch Cẩn đứng ngồi không yên, bàn tay túm nhăn quần áo. Tình hình thật sự quá hỗn loạn và ầm ĩ, cho dù Khinh Y Hầu chết trong xe, có lẽ tạm thời cũng không ai phát hiện. Dừng lại một giây chính là tạo cơ hội cho yêu quái lợi dụng.
Mộ Hoài Giang trầm tư, đè lên pháp khí bên hông: "Không đợi, qua đó thôi."
Ánh mặt trời trượt khỏi tà áo hắn, dư quang nhìn thấy mấy tiểu ăn mày tụ tập thành một nhóm, mặc quần áo bẩn thỉu không rõ màu sắc, chảy nước dãi nhìn cái bát vỡ trên mặt đất, tranh giành thức ăn, cho dù kẻ quyền quý nào xuất hiện cũng không thèm nhìn một cái.
Mộ Hoài Giang ra vẻ nghiền ngẫm, khóe mắt loé lên chút khinh miệt. Không hâm mộ vinh hoa phú quý đến vậy cơ.
Bạch Cẩn dừng lại bên cạnh xe ngựa, vạt áo đong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/2129826/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.