Editor: tuanh0906
----------
Đại tuyết rơi ba ngày ba đêm, một cái cây khô trong sân bị tuyết đè gãy cành mỗi tối đều có thể nghe thấy những tiếng "răng rắc".
Tuyết dày như chăn bông, phập phồng trải trên mặt đất, trắng xóa khiến trời đất sáng chói mắt.
Lăng Diệu Diệu đi ủng da hươu bước trên nền tuyết dày, tay cầm một cây chổi khổng lồ chật vật quét tuyết, trên tóc và lông mi đều dính những bông tuyết trắng.
Mộ Thanh vén lên tấm rèm nặng nề, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy hình ảnh khó khăn đó. Hắn giẫm lên nền tuyết cao đến mắt cá chân, đi tới đoạt lấy cây chổi trong tay nàng: "Cho ta."
Lăng Diệu Diệu ngẩng đầu, bông tuyết lông mi tan ra làm mặt nàng ướt dầm dề, khuôn mặt nhỏ đỏ lên vì nóng, nàng cởi ra đôi găng tay thật dày nhét vào trong lòng hắn: "Cho ngươi đeo."
Mộ Thanh theo bản năng nhét nó vào lồng ngực, rũ xuống hàng mi dài:
"Không lạnh."
Nàng hùng hổ vươn tay, mười ngón tay lạnh lẽo đột nhiên chui vào cổ hắn, giòn giã nói: "Không lạnh? Còn không lạnh sao?"
Thiếu niên không tránh, mặc cho nàng nháo, sau đó hắn duỗi tay trực tiếp kéo nàng vào lòng, nắm lấy cổ tay nàng nhét vào lồng ngực ấm áp của mình, đôi mắt đen nhánh ướt át chăm chú nhìn nàng, lông mi khẽ động, tựa hồ có chút kinh ngạc: "Mặt nàng thật là đỏ."
"Ừ... nóng." Lăng Diệu Diệu mím môi, ngẩng mặt lên cười ngốc nghếch, hai mắt cong lên.
Khoảng cách gần như vậy, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/2129821/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.