Editor: Tử Mẫn (tuanh0906vnh)
"Cái gì? Mọi người phải đi sao?"
Lăng Diệu Diệu há hốc miệng: "Ngày mai lập tức lên đường...... gấp vậy sao?"
Chưa dứt lời, trong đầu liên tục vang lên tiếng đinh đinh cảnh cáo, như đê sập nước lũ đua nhau trào ra.
Không cần nghe cũng biết, mức độ hoàn thành nhiệm vụ của nàng quá thấp. Hiện tại nhóm nhân vật chính sắp phải rời khỏi Thái Thương, đừng nói phía Mộ Thanh không chút khởi sắc, ngay cả độ thân mật với Liễu Phất Y cũng không xoát đủ.
"Lăng tiểu thư." Mộ Dao hiếm có mỉm cười dịu dàng với nàng: "Đạo sĩ bắt yêu coi bốn biển là nhà, coi phiêu bạc là số mệnh. Chúng ta đã ở đây quấy rầy quá lâu."
Trong mắt nàng có một vẻ phóng khoáng, đặc biệt là khi nói đến "bốn biển là nhà", giọng nói trong trẻo, ngữ khí đầy khí phách, như một nữ hiệp mang trường kiếm cất bước thiên nhai.
"Không...... Không lâu......" Lăng Diệu Diệu xua tay, sau một lúc lâu, thận trọng năn nỉ: "Hay là...... các ngươi ở lại thêm một thời gian đi. Ta...... ta vẫn còn sợ."
Mộ Dao cười uống một ngụm trà, vẻ mặt khoan dung mà kiên định.
Diệu Diệu thấy bên này vô vọng, quay sang phía Liễu Phất Y, còn chưa mở miệng, giọng Mộ Thanh đã bay tới.
"Sợ? Lăng tiểu thư vẫn còn bị yêu quái dọa cho không ngủ được?" Trong mắt hắn như có một vầng trăng nhỏ, híp mắt cười nhạo: "Có cần cho cô túi thơm của ta luôn không?"
Vừa nói, hắn vừa nhanh chóng đổ ra ba bốn cái túi phồng lên màu vàng từ trong tay áo, bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/1177324/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.