Editor: Tử Mẫn (tuanh0906vnh)
Lăng Diệu Diệu bước vội vàng đi thẳng một mạch vào thính đường.
Đại quan từ trong cung phái tới bàn giao đồ vật vừa mới rời đi, trong không khí thoang thoảng mùi trà và mùi hương an thần, khói trắng lượn lờ bay ra từ lư hương, quanh quẩn trong không khí. Phía sau lưng là quận thủ đang ngồi thừ trên ghế, vừa ứng phó xong việc xấu, tùy ý dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
"Cha."
"A, con ta tới rồi?" Khuôn mặt mập mạp của quận thủ lập tức hiện lên vẻ sinh động, như vừa được tiếp thêm sinh lực, ông vui vẻ đứng bật dậy, kéo một chiếc ghế sang phía bàn đối diện: "Mau tới chỗ cha, có mệt không?"
Trên trán và cánh mũi ông lấm tấm mồ hôi, không ngừng dùng khăn lau. Đúng là người nhiều mồ hôi.
Lăng Diệu Diệu trở tay đóng cửa, rồi lại nhanh nhẹn đóng cửa sổ, sau đó mới nghiêm túc ngồi xuống đối diện quận thủ, mở miệng nói: "Cha, người vừa nãy có phải là trong cung phái tới cứu tế?"
Quận thủ ngẩn người: "Ừ." Cười nói: "Con gái ngoan, con biết hắn sao?"
"Không biết." Lăng Diệu Diệu nhìn thẳng vào mắt ông: "Tiền lần này, cha chưa động vào phải không?"
Nụ cười của quận thủ cứng lại trong giây lát, không khí trở nên xấu hổ.
Một lát sau, ông phá vỡ sự im lặng, vẻ mặt vừa hoảng sợ vừa lấy lòng: "Con gái, từ khi nào con bắt đầu quan tâm những việc này?"
Thấy trên mặt Diệu Diệu không hề có ý cười, ông kiên nhẫn trấn an: "Việc này con không cần bận tâm. Cha sẽ xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-hac-lien-hoa/1177322/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.