Nàng chuẩn bị giữ lại mấy cái đèn đó đến khi nào cần thiết lắm mới lấy ra dùng, nên để tiết kiệm đèn và dầu hỏa, bình thường trời tối Mộc Cẩn sớm đã tắt đèn.
Khi vợ Xuyên Trụ ở bên ngoài gõ cửa, Mộc Cẩn đang chuẩn bị đánh răng rửa mặt lên giường.
“Tẩu tẩu, có chuyện gì vậy?”
Nàng sợ vết thương của Xuyên Trụ xuất hiện khác thường.
Vợ Xuyên Trụ ngại ngùng cười nói: “Muội muội, ta có thể dùng lương thực thô đổi một ít hạt kê của muội được không? Trong nhà chỉ còn lại lương thực thô, vết thương của Xuyên Trụ nặng như vậy, cần phải bồi bổ mới nhanh khỏi.”
Trong thôn nhà nhà đều thiếu lương thực, hạt kê còn lại trong nhà không nhiều.
Nàng ta sở dĩ đến tìm Mộc Cẩn là vì cảm thấy Mộc Cẩn vừa sinh xong, trong nhà còn có hai đứa nhỏ cần nuôi dưỡng, nên sẽ có cất giữ hạt kê.
Sợ Mộc Cẩn không đồng ý, vợ Xuyên Trụ còn đặc biệt giải thích nói sẽ không để Mộc Cẩn thiệt thòi, nàng ta đồng ý dùng ba cân lương thực thô đổi lấy một cân hạt kê với Mộc Cẩn.
Sau khi trời tối, không có đèn thắp sáng, trước mắt tất cả đều lờ mờ, không cẩn thận nhìn thì không chú ý lương thực trong tay của vợ Xuyên Trụ.
Nhìn cũng phải năm sáu cân.
Mộc Cẩn lúc đầu mua sáu trăm cân hạt kê, trừ hạt kê cho nhà mình dùng lại thêm phần của đưa cho nhà Kim Bảo, bây giờ còn lại không tới năm trăm cân.
Nếu đã có dư, Mộc Cẩn không có bất kỳ do dự liền gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chay-nan-sinh-ton/4435182/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.