Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Kịch vui qua đi, Kì Thời thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi thị trấn, khoảng cách giữa tàu thủy và nơi cậu ở vốn không xa, đi dọc theo hướng đối diện khoảng nửa ngày thì sẽ tụ họp được.
Buổi tối, Kì Thời đã sang nhà Lana thăm hỏi, cậu không có nói lời tạm biệt, chỉ là lén lút nhét tiền vào trong túi bánh mì, lúc quay trở về nhà gỗ thì đơn giản thu dọn một hồi, thấy giao nhân ngoan ngoãn nằm chờ trong thùng gỗ, Kì Thời chợt thấy khó khăn.
Chỉ với duy nhất sự tồn tại của giao nhân là cậu không biết nên làm thế nào cả, nghĩ tới nghĩ lui cậu vẫn quyết định sẽ phóng sinh giao nhân về biển lớn, nhưng mà giao nhân lại không chịu rời đi.
Kì Thời đi đến cạnh thùng gỗ, cậu vươn tay vuốt ve gương mặt của giao nhân, Sesser cảm nhận được sự thân cận của nhân loại, nó áp mặt lên lòng bàn tay của Kì Thời, cọ cọ vài cái.
"Tôi phải rời khỏi nơi này rồi, đất liền không được an toàn, anh nên trở về biển đi."
Kì Thời tự mình nỉ non, Sesser ngẩng đầu nhìn cậu, thò đầu sang muốn hôn, nhưng Kì Thời chỉ cười nhạt đẩy Sesser ra, bất lực nói: "Không được tùy tiện hôn như vậy."
Sau khi tắm gội và thu dọn xong, Kì Thời tắt đèn chuẩn bị nghỉ ngơi, đêm đen rất nguy hiểm, Kì Thời dự định ngày mai sẽ dậy sớm rồi rời đi.
Phát giác ra nhân loại trong nhà gỗ đã ngủ say, Sesser quen thuộc trèo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-quai-vat/3715948/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.