Rời nhà ra ngoài, ngươi cần mang theo những gì?
Lương khô, nước!
Đó là vật tất yếu!
Cho dù là cao giai thần cũng phải ăn cơm, uống nước. Đương nhiên ngoại tộc không có miệng như Huân Thần thì không cần.
Tiêu Tiểu Bát chú ý thấy Hỗn Độn có mang theo một cái túi đi ra ngoài. Bên trong hành trang của ngươi đựng gì vậy, mau mang ra xem!
Hỗn Độn dương dương đắc ý mở túi càn khôn, Tiêu Tiểu Bát hắc tuyến rồi, hộp bát âm, còn có tượng lõa thể của Hỗn Độn, còn có tượng bất nhã giữa nguyên hình của mình cùng hắn...
Một đống, mâm bát chén đũa...
Đây đều là cái thứ đồ chơi gì vậy?!
Hỗn Độn dương dương đắc ý nói: "Xem, thế nào, rất đầy đủ phải không? Toàn bộ những thứ ngươi đã từng chạm qua cô đều có mang theo!"
Tiêu Tiểu Bát ngu người rồi, ngươi vì sao không mang theo đầu óc vậy!
Nơi bọn họ đang đứng vẫn thuộc phía nam Hồng Hoang. Nhiệt độ cực nóng giống như muốn đem người nướng chín. Tiêu Tiểu Bát muốn ước nước, thế nhưng phát hiện Hỗn Độn cư nhiên không mang theo thứ này.
Hỗn Độn lại cảm thấy vật nhỏ lo lắng có chút hơi thừa, bọn họ là cao giai thần, cần gì vướng bận việc nó, tùy tiện tìm một ngọn núi không phải đã có nước rồi sao?
Vì vậy Hỗn Độn mang theo Tiêu Tiểu Bát khắp nơi tìm nước, bay một vòng sắc mặt liền trầm xuống, cư nhiên không có!
Buồn cười, những ngọn núi này cư nhiên không có sông, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-hung-thu/3279700/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.