Sương Kha mang thai tuần thứ sáu ngoài thân thể có chút không được thỏa mái ra, những vấn đề khác coi như vẫn ổn. Từ khi biết Sương Kha mang thai, Trạch Hoắc Hàn mỗi ngày chỉ cho cô làm việc nhiều nhất là hai tiếng, ở nhà thì hạn chế công việc ra ngoài sợ này sợ kia, cô buồn chán hết ngồi rồi lại nằm, chẳng khác gì con mèo lười cả.
Mà Trạch Hoắc Hàn mấy hôm nay không biết bận rộn cái gì? Cả ngày không thấy mặt mũi ở đâu, tới tối muộn mới ghé qua thăm cô được một chút. Phụ nữ mang thai cảm xúc thay đổi thất thường, khó tránh khỏi những suy nghĩ vẩn vơ.
Sương Kha tắt máy tính rời bàn làm việc, mở cửa đi ra bên ngoài lập tức mùi thuốc bắc xộc vào trong mũi khiến cô cả người nôn nao khó chịu. Mấy món ăn bồi bổ cho người mang thai này cô ăn nhiều tới nỗi nghĩ đến đã phát ngấy, nhưng lại không nỡ làm mẹ mất vui.
Nhìn bà vui vẻ nấu ăn trong bếp, Sương Kha mỉm cười rảo bước đến gần, từ sau lưng ôm mẹ.
"Sắp xong rồi, con ra kia ngồi đi mùi dầu mỡ ám vào người lại khó chịu." Bà Sương ân cần vỗ nhẹ vào bàn tay con gái, thúc giục cô rời khỏi gian bếp.
"Dạ." Sương Kha gật đầu ngoan ngoãn nghe lời, buông mẹ ra đi lại bàn ăn cơm ngồi xuống, ánh mắt chăm chú nhìn theo bóng dáng người phụ nữ mà cô yêu thương nhất trên đời này.
Có mẹ thật tốt biết bao nhiêu, ở bên bà cô chưa bao giờ được coi là người trưởng thành cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-bat-vo-cua-trach-tong/979151/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.