Ngoài trời thời tiết bỗng nhiên thay đổi, ánh trăng sáng bị che phủ bởi những đám mây đen mang nặng hơi nước, chỉ vài phút sau cả thành phố như chìm trong lớp sương mù trắng xóa.
Bên cửa sổ hạt mưa nhỏ bay theo những cơn gió, đi lạc vào bên trong căn phòng ngập tràn hơi thở ám muội. Đôi nam nữ trên chiếc giường chật hẹp mải miết tìm kiếm hơi ấm từ đối phương, xung quanh bọn họ lúc này tất cả đều trở nên mờ nhạt.
Trạch Hoắc Hàn lâu ngày ăn chay đêm nay giống như chú cá trên sa mạc khô cằn bỗng nhiên được bơi ra biển lớn, hết lần này tới lần khác tham lam đòi hỏi không chịu buông tha cho người phụ nữ dưới thân mình.
Trên chiếc cổ mảnh mai trắng nõn những dấu hôn đỏ ửng chi chít nổi bật, Sương Kha cắn môi cố gắng không cho tiếng kêu xấu hổ phát ra, trong đầu cô lúc này cực kì hối hận, khi đã mềm lòng để con sói hoang dã này ở lại nhà mình đêm nay.
Người đàn ông này không phải vừa mới xuất viện sao, tối hôm qua đến đi lại còn khó khăn, mà lúc này lại dồi dào tinh lực tới vậy, suốt cả đêm hành hạ cô không biết mệt mỏi là gì.
Hai chân Sương Kha mỏi nhừ, chỉ muốn ngất đi luôn để đỡ phải chịu đựng dày vò này của Trạch Hoắc Hàn. Ngày mai cô còn phải đi làm, cứ cái đà này liệu sáng thức dậy cô còn có thể xuống giường được hay không?
"Hoắc Hàn dừng lại đi, em mệt quá." Sương Kha đưa tay vỗ lên bờ vai rắn chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-bat-vo-cua-trach-tong/979137/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.