"Chị ra ngoài ạ?"
Lưu Ly cầm chiếc bút trên tay chống cằm miên mang suy nghĩ, nghe thấy tiếng động bên cạnh mới ngẩng mặt lên nhìn.
"Chị đi gặp khách hàng, bye em nhé." Sương Kha tên tay cầm theo tập tài liệu nghe câu hỏi của Lưu Ly, mỉm cười giơ tay lên tạm biệt cô ấy.
Ngoài đường lúc này đang là giờ nắng cao điểm, ánh mặt trời chiếu xuống khiến mọi thứ dường như bị thiêu đốt, Sương Kha đưa tay che đi luồng ánh sáng chói mắt chiếu vào mặt mình, nhìn ra đằng xa bóng người trong đôi mắt cô trở lên mờ ảo.
"Hẹn lúc nào không hẹn lại chọn giờ này." Sương Kha nhìn đồng hồ trên tay lẩm bẩm, dùng tập hồ sơ trị giá mấy tỷ che đầu chạy nhanh ra ngoài đường lớn vẫy taxi.
Bước vào nhà hàng, Sương Kha theo sự chỉ dẫn của nhân viên lễ tân, đi tới phòng đối tác đã đặt trước mở cửa đi vào bên trong, có một người đàn ông trên người mặc bộ âu phục tối đang ngồi quay lưng lại cửa ra vào: "Xin chào tôi là Sương Kha kiến trúc sư Công ty niệm thời."
"Sương Kha là anh." Doãn Nghị ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ trước mặt mình, dịu dàng lên tiếng.
"Anh là giám đốc Công ty Nam Sách?" Sương Kha kinh ngạc khi thấy anh ta, không ngờ lại gặp người bạn trai cũ này của mình ở đây.
"Đúng vậy, anh là người muốn hợp tác với công ty em." Doãn Nghị đôi mắt không chút che đậy nhìn chằm chằm vào Sương Kha quan sát, bây giờ cô giống như một bông hoa hồng mang nét trưởng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-bat-vo-cua-trach-tong/979120/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.