"Reng...reng."
Nghe thấy tiếng điện thoại, Sương Kha nghiêng người về phía tủ đầu giường cầm lấy điện thoại, đưa lên tai nghe.
"Alo."
"Sương Kha, bản vẽ khách sạn Evy anh bảo em tối hôm qua gửi cho anh, em không gửi à?" Giám đốc Hứa giọng trong điện thoại có vẻ không vui, trấn vấn Sương Kha.
"Giám đốc Hứa, anh check lại gmail xem thế nào, hôm qua trước 8 giờ tối em đã gửi cho anh rồi mà." Lúc gửi đi rõ ràng cô còn kiểm tra lại xác thực thư đã được gửi đi, mới yên tâm tắt máy tính, chỉ có máy anh ta có vấn đề mới không nhận được.
Giám đốc Hứa check đi check lại vài lần đều không có, anh ta càng thêm bực, trưa nay đi gặp đối tác rồi, giờ vẫn chưa có để duyệt, thì gặp kiểu gì, định lên tiếng mắng người mới phát hiện ra mạng nhà mình không có, mặt liền trở lên ngượng ngạo:
"Sương Kha sorry em nha! Em ngủ tiếp đi. "
Sương Kha nhìn máy điện thoại trong tay mơ hồ, anh ta đến và đi cũng thật nhanh, nếu cô không gửi thật đã bị anh ta treo lên dàn tế rồi.
"Ngủ chút nữa đi!" Trạch Hoắc Hàn thấy Sương Kha cựa mình, bàn tay với tới kéo cô ôm chặt vào lòng.
Sương Kha có chút khó thở đẩy tay Trạch Hoắc Hàn ra khỏi người mình, nhìn sắc trời bên ngoài có lẽ cũng khoảng 5 giờ sáng rồi, cô một khi đã tỉnh lại rất khó để ngủ tiếp.
"Nếu không nằm im, chúng ta có thể tập thể dục buổi sáng." Cả đầu Trạch Hoắc Hàn đang vùi ở hõm cổ Sương Kha, lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-bat-vo-cua-trach-tong/979102/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.