Trạch Hoắc Hàn đưa Sương Kha đi vào một căn phòng, mới thả tay cô ra. Cô nhìn căn phòng trên bàn thấy thức ăn vẫn còn nguyên, hình như là còn đang chờ khách. "Anh tới đây tiếp khách sao?"
"Đúng vậy." Trạch Hoắc Hàn vui vẻ nói, đi tới vị trí của mình ngồi xuống.
"Không ngờ Trạch tổng cũng có lúc phải chờ đợi người khác." Thấy anh ta đang chống cằm nhìn mình, cô liền nói.
"Vậy anh chờ khách của anh đi, tôi ra đây." Cô ở đây tí nữa Doãn Nghị và Từ Minh Ngọc kia xong việc vào không thấy lại gọi điện tìm, quay người đi tới cửa, đặt vào tay nắm định mở ra.
"Vội như vậy là muốn xem tiếp cảnh kia." Trạch Hoắc Hàn giơ tay đặt lên, bàn lấy tay đang nắm cửa cửa của Sương Kha. Hơi thở nam tính lần nữa phả vào sau cô.
"Tôi trở về phòng ai muốn xem chứ?" Sương Kha khó chịu muốn đẩy bàn tay của anh ta ra khỏi tay mình để đi ra ngoài, cô không thích cảm giác mờ ám này.
Trạch Hoắc Hàn hai tay đặt lên bả vai Sương Kha, dùng sức xoay người cô lại đối diện với mình, đồng thời cơ thể áp sát cô tựa lưng vào cánh cửa phía sau, đầu cúi xuống cánh mặt cô một khoảng trống nhỏ lên tiếng: "Vậy sao phải vội".
"Không phải anh đang chờ khách sao?" Nhìn hành động của anh ta lúc này, nhỡ khách của anh ta tới đây nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ cô thế nào chứ.
"Không vội." Trạch Hoắc Hàn vừa nói bàn tay liền luồn ra phía sau lưng Sương Kha nhấn nút chốt cửa "Cạch" một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-bat-vo-cua-trach-tong/979093/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.