Đóng cánh cửa phía sau lưng lại không gian xung quanh hai anh em Tống Hiểu Thần và Tống Hiểu Thiên nặng nề.
"Chuyện này không liên quan gì đến Khả Như lỗi hoàn toàn là do em!" – Tống Hiểu Thiên lên tiếng nói, anh không đủ kiên nhẫn đợi thái độ Tống Hiểu Thần phát tiết lên.
"Cái tên đó cậu nghĩ bây giờ mình được phép nói trống trơn như vậy hay sao? Cậu được ăn học nhiều như vậy đến phép tắc trong gia đình đã không còn nhớ gì nữa hay sao?" - Tống Hiểu Thần gằn giọng nói, ánh mắt kiên nghị pha lẫn sự tức giận nhìn Tống Hiểu Thiên. Hiểu Thiên có chút lúng túng nên không nói nên lời, bản thân anh từ nhỏ thật sự có chút kiêng nể Hiểu Thần nên nhìn thấy sự tức giận trong mắt anh trai, anh vội cúi mắt đi chỗ khác.
"Em cũng chỉ muốn Khả... " - Tống Hiểu Thiên muốn nói nhưng rồi nhanh chóng bị Tống Hiểu Thần cắt ngang.
"Tôi đã nói với cậu rồi, cô ấy nhớ lại chỉ thêm đau khổ hiện tại chúng tôi đang sống hạnh phúc như vậy cậu cứ cố gắng để làm gì? Cô ấy nhớ ra cậu sẽ chỉ cảm thấy đau khổ mà thôi!" – Tống Hiểu Thần nhíu mày nói, anh thật sự vô cùng tức giận, nếu người trước mặt không phải em trai ruột thịt của anh chắc chắn anh sẽ một gậy đánh cho hắn nhừ tử.
"Anh chỉ sợ cô ấy khi nhớ lại sẽ rời xa anh, anh chỉ lo cho cái ghế tổng giám đốc của mình mà thôi!" – Tống Hiểu Thiên lớn tiếng đáp, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tam-lam-lai-den-day/2523618/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.