Thập Tứ có chút buồn bã nhìn Sở Sở nói:
“Khéo cái gì? Ta là cố ý ở chỗ này chờ nàng, nơi nào khéo chứ?”
Sở Sở cười như không cười nói:
“Tin tức của ngài vẫn còn rất linh, ta hôm nay mới đến ngài cái gì cũng biết!”
Thập Tứ liếc nàng một cái nói:
“Ta là ở trong cung ngạch nương nhìn thấy Lý Đức Toàn tới ôm Thanh nhi mới biết
Sở Sở gật đầu một cái, lúc này mới quét Thập Tứ mấy lần, lại nói vị gia này hôm nay cũng gần 30 rồi, tuy nói bề ngoài xem ra rất dọa người, để râu ria xồm xoàm nhìn rất buồn cười, nhưng tròng mắt thanh minh cùng tấm lòng son, vẫn có thể từ trong lời nói để lộ ra. Có lẽ chỉ là ở trước mặt mình mới như vậy. Sở Sở lại không ngốc, một tướng soái tài giỏi ở trên chiến trường kiến công lập nghiệp, sao có khả năng tâm cơ dễ hiểu đơn giản chứ, cũng chỉ là do tình cảm trước kia, Sở Sở đã nhớ lại những chuyện trước kia, đối với Thập Tứ đã từng coi như là thanh mai trúc mã, vô hình trung nhiều hơn một phần tình cảm ấm ấm áp áp, không bao giờ muốn trốn tránh, không kiên nhẫn nữa.
Nhớ lại chuyện mình và Tứ a ca đề cập tới, không khỏi mở miệng nói:
“Hôm nay Thập Tứ gia tới đó đương sai à?”
Thập Tứ ngược lại cười nói:
“Thế nào, rốt cuộc nàng cũng quan tâm tới ta, ta thật sự có chút không quen nha!”
Sở Sở nói:
“Nhớ trước kia ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-so-o-thanh-trieu/1862930/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.