Không ngờ giấc mơ lại chân thật đến thế, khi Âu Dương Quân tỉnh lại, cả người đổ mồ hôi, giống như vừa xối nước lên người.
Trước mắt vẫn còn hiện lên gương mặt Thân Tịch Ngung mười bảy tuổi, làm sao cũng không quên được.
Non nớt yêu mị, tiều tụy quật cường, mị lực kinh người.
Sau đó tất cả đều là máu, một cái cắn kia.......
Tiểu Ngung của hắn!
Toàn bộ sự việc này đây đều là trí nhớ của Lạn Đầu Đà.
Đầu Đà chính là Lạn Đầu Đà của Ma giáo, từng giết hại mấy trăm nhân khẩu của Mục gia ở Giang Nam, ở trận chiến giữa đại mạc bị người quả phụ may mắn còn sống sót của Mục gia một đao giết chết.
Đầu Đà đã chết!
Chính mình như thế nào có được trí nhớ của hắn?
Âu Dương Quân nghĩ đến lần đầu tiên gặp Tịch Ngung, y vạn phần quý trọng cái hũ màu xanh kia, nói là tro cốt thê tử của y, thật ra chính là Đầu Đà đi?
Thê tử? Đầu Đà là thê tử của y sao?
Hắn vươn tay, nhìn về phía cổ tay của mình, có nốt ruồi đỏ hồng cùng một vị trí với Đầu Đà.
Nghĩ đến đêm đầu tiên, lúc bắt đầu thì Tịch Ngung đã tỏ ra vô cùng mị hoặc và kiều diễm.
Nhưng đến khi hắn nuốt khối ám thạch kia vào bụng thì Tịch Ngung hoảng sợ lo lắng, hiện giờ thì hắn lại nằm mơ thấy được những cảnh kỳ quái......
Đột nhiên có một ý nghĩ xoẹt qua trong đầu hắn —– “Độc châu đại pháp”!
Trong truyền thuyết đã sớm thất truyền “Độc châu đại pháp” tà ác đến cực điểm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-so-he-liet-yeu-ma/102270/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.