Lưu Lạc Bình viết xong, gác bút, gấp lại bức thư cẩn thận, cho vào phong thư, đưa cho Tiểu Ngân, thấp giọng nói:
- Khi ra khỏi cung, ta sẽ cho người đưa ngươi đến Lưu phủ, gặp người gác cửa, chỉ cần nói ngươi là người Thục phi đưa từ trong cung ra, muốn chuyển cho cha ta một phong thư. Ngươi đưa phong thư này cho cha ta, cha ta đọc được, sẽ sắp xếp chỗ ở cho ngươi, hơn nữa sẽ chu cấp cho ngươi đến già cũng dư dả.
Tiểu Ngân nhận lấy phong thư, có điểm ngơ ngác, lúc này mới hỏi:
- Lạc Lạc, cô xuyên tới đây bao lâu rồi?
Lưu Lạc Bình khựng lại, đại ý cũng hiểu Tiểu Ngân nghĩ gì, nghĩ tại sao nàng lại nhiệt tình giúp mình như vậy, trong khi nàng quen biết Tiểu Ngân vỏn vẹn có thời gian một tuần làm việc trong Dạ Vũ, mà từ đó đến nay, đối với Tiểu Ngân có thể là một tháng, nhưng đối với nàng, đã hai mươi năm chẵn rồi. Tiểu Ngân nhận lấy phong thư, biết mình dù đọc cũng không hiểu, thấp giọng hỏi:
- Ngươi viết gì trong này vậy?
Lưu Lạc Bình cũng không che giấu, thản nhiên nói:
- Ta chỉ nói đại ý như ngươi là ân nhân của ta, giúp ta làm được việc, hiện tại không thể sống ở trong cung nữa.
Tiểu Ngân nghĩ nghĩ, suy tư một chút, lần này giọng nói hạ tới mức thấp nhất, Lưu Lạc Bình cũng phải lắng tai nghe hồi lâu mới nghe ra hắn nói gì:
- Trong Khương Lạc cung có một cái hồ phải không?
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-phan-phi-tan/2735852/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.