Sau bữa cơm Bạch Khuê lại được Bạch Kỳ theo lời mẹ dặn đã dẫn chị gái đi tham quan khắp nơi trong biệt thự cho đến hơn chín giờ Bạch Khuê mới được về phòng riêng cả người cô mỏi nhừ nằm lăn ra giường nghỉ ngơi , đây cũng là lần đầu tiên trong đời Bạch Khuê được nằm trên chiếc giường có nệm êm mềm như bông .Cô ngửa mặt nhìn lên trần nhà được vẽ một bức tranh bầu trời trong xanh thì mỉm cười nói thầm :
- Hy vọng cuộc sống sau này của mình sẽ không gặp phải những chuyện không vui vì bây giờ mình đã có ba chở che rồi .
Với một cô gái mười tám tuổi đang ở cái độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời với bao nhiêu mộng mơ thì sao có thể hiểu được tâm cơ của người lớn kia chứ ? Trong cuộc sống của mỗi người chúng ta mặc dù không ai bảo ai nhưng có hai điều mà mỗi chúng ta dù giàu sang hay nghèo hèn đều mong:" Bình an và khỏe mạnh " nhưng trong mười tám năm có mặt trên cuộc đời này thì Bạch Khuê đã gặp đủ hai biến cố đau buồn đó là mất mẹ khi vừa lọt lòng và mất bà ngoại nên phải vào chùa ở .
Vậy là Bạch Khuê đã về Bạch gia ở được hơn một tuần và cô cũng đã tập quen dần với nếp sống ở đây nhưng cô luôn cảm thấy bản thân lạc lõng trong biệt thự to lớn này cho dù một nhà ba người Bạch Phát lúc nào cũng vồn vã cưng chiều cô , chiều nay khi Bạch Khuê vừa mới tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-phan-an-bai/2893557/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.