Đêm hôm ấy khoảng mười một giờ bụng Bạch Khuê bắt đầu đau ê ẩm sau đó là những cơn đau nhiều và lâu hơn đến nỗi cô khômg thể nằm trên giường nữa mà xuống giường đi lại trong phòng xem có đỡ đau không ? Được một lúc cô đi vào phòng vệ sinh thì thấy trên quần nhỏ có một ít máu vừa lo lắng vừa sợ hãi cô khệnh khạng đi qua phòng mẹ gõ cửa mà mẹ Khanh mấy ngày này đêm không dám ngủ mà chỉ nằm nghỉ để lỡ con gái có dấu hiệu sanh là kịp thời đưa con đến bệnh viện vì vậy mà khi có tiếng cửa phòng vang lên mẹ vội ngồi bật dậy nhanh chóng rời giường đi ra mở cửa phòng .
Cánh cửa vừa được mở ra mẹ nhìn thấy khuôn mặt hơi nhăn nhó vì bị đau của Bạch Khuê thì hiểu ý nên mẹ Khanh gọi to :
- Chồng ơi ! Vinh ơi ! Hai người mau dậy lấy đồ ra xe đưa Bạch Khuê đến bệnh viện nhanh lên con bé sắp sanh rồi ....
Ba Tuấn và Vinh đang ngủ bị tiếng gọi to của mẹ làm cho giật mình đều bật dậy rời giường làm theo lời mẹ Khanh vì vài ngày nay trong mỗi bữa ăn mẹ Khanh đều phân công công việc cho từng người chỉ cần Bạch Khuê có dấu hiệu sanh là cả nhà sẽ cùng cô vào bệnh viện cho nên lời mẹ giống như là hiệu lệnh trong quân ngũ không ai dám chậm trễ mà sẵn sàng tác chiến bất cứ lúc nào .Khoảng mười năm phút sau thì Bạch Khuê cũng được đưa đến bệnh viện vì quá đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-phan-an-bai/2893528/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.