Linh ở nhà Vinh chơi đến hai mươi chín tết thì được anh chở ra sân bay để cô trở về nhà ở thành phố A mà cô bé An Nhiên rất quý cô Linh nên lúc chia tay cô bé đã khóc rất nhiều khiến cho Linh cũng không lỡ rời xa cô bé nhưng tết là đoàn viên nên cô không thể không trở về nhà của mình, khi bác Vinh đưa Linh ra sân bay về thấy An Nhiên ngồi trước cửa nhà mặt buồn thiu liền hỏi :
- Con ngồi đây đợi bác sao An Nhiên ?
Cô cháu gái vẫn ngồi chống cằm chẳng thèm nhìn bác nhưng vẫn lễ phép trả lời :
- Dạ con ngồi đợi lỡ bác đưa cô Linh trở về lại nhà mình chơi với con ạ.
Trong bữa cơm tối An Nhiên vẫn bày ra mặt buồn bã như bị ai đó lấy mất đồ chơi nên bác Vinh đề nghị :
- Thưa ba mẹ con tính mùng bốn tết nhà mình sẽ đến thành phố A để hỏi vợ cho con được không ạ ?
Ba mẹ rất mong Vinh sẽ lập gia đình mà anh chủ động đưa Linh về nhà chơi thì hai người đã mừng thầm giờ chỉ chờ mỗi câu nói này của con trai thì liền gật đầu luôn , nhưng những ngày lễ tết đặt vé máy bay rất khó mẹ Khanh vội hỏi :
- Giờ chúng ta quyết định đi thì sao mà đặt vé máy bay kịp con trai hay nhà mình đi xe nhà cũng được vừa đi vừa ngắm cảnh luôn .
Thật ra trước khi đưa Linh về nhà thì anh và cô đã bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-phan-an-bai/2893492/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.