Trong phòng có bốn cái giường nhưng chỉ giường trong cùng là có người nằm Bạch Khuê bước từng bước chậm đi vào khi cô nhìn thấy Bạch Phát khác hẳn so với năm sáu năm trước đầu tóc bạc phơ, miệng méo qua một bên thì nước mắt tự nhiên chảy ra vì cho dù ông ấy có đối xử tệ bạc với cô như thế nào thì ông ấy cũng vẫn là con người là ba đẻ của cô .Bạch Phát bị liệt nửa người nên còn một tay vẫn hoạt động được nhưng cũng yếu nên ông ta cố gắng đưa tay lên vời vời Bạch Khuê miệng ú ớ gọi :
- Bạ...ch Khuê ....là con sao ?
Bạch Khuê không biết bản thân phải làm gì mà chỉ cần nghe ông ấy gọi cô là con thôi thì cô đã tiến nhanh đến bên giường rồi nắm lấy tay ông khóc òa :
- Là con đây ...
Trong căn phòng cũ kĩ của viện dưỡng lão hai ba con nắm chặt tay nhau mà Bạch Phát trong những năm này nằm trên giường đã suy nghĩ rất nhiều khi nhớ lại những việc làm tệ bạc với con gái trong lòng thấy hổ thẹn rất muốn gặp Bạch Khuê, ông chờ đợi sáu năm trời cuối cùng cô con gái này đã đến gặp ông rồi nhân cơ hội con gái đến ông cố nói :
- Ba ...xii..n lỗi con .
Bạch Khuê sau vài phút xúc động giọng cũng nghẹn lại hít mũi lắc lắc đầu an ủi ba :
- Con chỉ cần ba khỏe mạnh như trước đây là đủ rồi.
Vì Bạch Phát nói chuyện khó khăn nên ông ta chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-phan-an-bai/2893480/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.