Vừa giải quyết xong chuyện của Lệ Xuân lại tới rắc rối với Hà Quyển Đình. Song Đan hay than thở với Sở Nhi nếu nàng không bỏ qua được bản tính thích xen vào chuyện của người khác thì hoạ không sớm thì muộn cũng lại tới tìm nàng nữa thôi,qua ải của Lệ Xuân chưa chắc qua được ải kế tiếp.
Sở Nhi cư nhiên biết rõ điều đó nhưng căn bản lại không từ bỏ được, thành ra cũng đành buông xuôi.
Thấm thoắt thì Thái Bình Chi Huy hội cũng tới, thật hay tổ chức vừa đúng ngày trăng tròn, đêm nhưng tiết trời lại mát mẻ và sáng vời vợi, lại thêm không khí nô nức vui vẻ khi vừa đánh đuổi xong bộ tộc Man Di xong khiến ai nấy đều lấy làm khẩn trương và háo hức, Sở Nhi cũng không tránh khỏi bị lo lắng trong lòng chi phối.
Đêm hội diễn ra trong tiếng nhạc du dương thoát tục, đưa con người ta vào mộng cảnh của chốn bồng lai, hương hoa từ từ dịu dàng lan tới tất cả, ánh đèn sáng loá lung linh huyền ảo khắp mọi nơi, xứng danh với thú vui sa hoa hoàng tộc.
Thực hiện xong điệu múa của mình, lần này Sở Nhi tuyệt không thể như lần trước trốn về được nữa, nàng phải ngoan ngoãn với quy tắc thay y phục ngồi tham gia buổi hội, thi thoảng cũng liếc mắt nhìn nam nhân vận hắc y trên bậc cao.
Ai ngờ ngồi yên chưa được bao lâu thì Hà Quyển Đình đã thong dong đi tới muốn khơi mào chiến tranh.
- Sở Nhi quận chúa múa thật là đẹp!
Nàng tỏ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-nhi-truyen-ki/1918515/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.