Edit: Leo
Phượng Tây Trác ngồi ngây ngốc ở dưới gốc cây rất lâu, lâu đến nỗi hai cái đùi có cảm giác đã mọc rễ nảy mầm vào trong đất.
Tử Khí đã rời đi, nhưng giọng nói của nàng ta lại luẩn quẩn bên tai mãi không tan.
Nàng thở dài. Xem ra Tự Tại sơn là nơi phong thuỷ tốt, nếu không tại sao vừa rời đi, đủ loại sự việc kỳ lạ xuất hiện như tre già măng mọc.
Đêm qua nàng đã nghĩ vô cùng thông suốt, nhận ra bản thân có ấn tượng rất tốt với Trưởng Tôn Nguyệt Sắc. Nếu không tại sao mỗi lần nhìn thấy hắn, trong lòng đều nhộn nhạo vui sướng. Chỉ là nàng vừa lĩnh ngộ ra ở đầu này, đối phương đã đứng ở điểm cuối cùng. Chênh lệch như vậy, nhìn thấy mà sợ.
Trời xanh thăm thẳm không một gợn mây.
Trong lòng lại rối loạn như vừa gây tai họa.
Nàng đấm đấm hai chân đau nhức chân, chuẩn bị đi tìm kiếm phương án giải quyết tai họa này.
“Ta muốn gặp Trường Tôn công tử.” Phượng Tây Trác tiện tay giữ một người hầu ở phường vải hỏi thăm.
Chờ đến khi hắn dẫn nàng tới nơi, nàng mới biết thì ra Trưởng Tôn Nguyệt Sắc ở ngay bên cạnh phòng nàng. Chỉ cách nhau một bức tường, gần đến độ một bên hắt hơi, bên kia sẽ lây bệnh.
Nàng gõ gõ cửa.
“Mời vào.” Giọng nói mang theo một chút khản đặc, giống như tối hôm qua, chỉ là khi đó hắn cười rất dịu dàng, đến nỗi nàng căn bản chẳng hề ý thức được giọng nói ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ngu-phung-thien/2643905/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.