Edit: Leo
Beta: Linh sniper
Bách Hoa kỳ màu cam vừa xuất hiện, quả nhiên không giống bình thường.
Thuyền vừa rời bến, phía trước lập tức có hai chiếc thuyền quay đầu mở đường, hai bên trái phải cũng mấy chiếc thuyền đi theo, đuôi thuyền có ba chiếc thuyền thương gia song song che chắn.
Phượng Tây Trác cứng lưỡi, “Ôi trời ạ, đây chính là chúng tinh phủng nguyệt* trong truyền thuyết sao?”
*Chúng tinh phủng nguyệt: Sao vây quanh trăng, ý nói được mọi người quan tâm vây quanh.
Ánh Hồng tức giận nói: “Quy củ của Bách Hoa Châu trước giờ luôn là có đến có về. Ý nghĩa là, tuy rằng tiểu thư đến vì Trưởng Tôn công tử, nhưng khi trở về vẫn có thể nhận lời mời của người khác. Bọn họ làm như thế chẳng qua là vì muốn lọt mắt xanh của tiểu thư mà thôi.”
“Quy củ gì chứ, nói thẳng ra là không buông bỏ bất cứ cơ hội nào thò tay móc túi người.”
Ánh Hồng tức giận, phun ra một câu: “Thấp kém!”
Phía sau truyền đến một tiếng cười khẽ, Thu Nguyệt khoác áo đứng ở cửa khoang thuyền, không trang điểm chút nào vẫn động lòng người, chỉ có điều vành mắt đen không thể giấu diếm: “Tiểu Phong nói không sai, thật ra chính là như vậy.”
Ánh Hồng dậm chân nói: “Tiểu thư, đừng nghe nàng nói bừa.”
Phượng Tây Trác đột nhiên chỉ vào một chiếc thuyền quan ở bên phải kêu lên: “A, nó đang ghé lại đây.”
Quả nhiên, chiếc thuyền kia chậm rãi tách khỏi đội ngũ, đi về phía thuyền của các nàng.
Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ngu-phung-thien/2643858/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.