Ầm vang –
Bỗng nhiên, bầu trời vốn dĩ đang trong xanh, mây đen lại chầm chậmkéo đến, trên không trung truyền ra vài đạo sấm rền, nhất thời một trậnmưa to liền trút xuống tầm tã.
Tôi nhịn không được nguyền rủa, ông trời là thấy tôi rất lạc quan ,cho nên mới đúng lúc tôi đang tự cổ vũ chính mình cố lên đến hắt nướclạnh phải không? Lau nước mưa trên mặt, tôi nhất thời sinh khí* (tứcgiận),lão nương không mang ô, hiện tại hoàn toàn biến thành ướt sũng!
Mưa to mãi không dứt , bốn phía trên những ruộng rau dưa xanh ngắtsau khi bị mưa rửa sạch lại có vẻ càng thêm tươi tốt. Tôi tựa như cô hồn dã quỷ, đứng ở một bên đường cái uể oải bước đi.
Đúng rồi, người nào đó sau một hồi bị mưa to xối xả còn có thể có sức sống bừng bừng, còn tôi vẫn là làm không được.
Tìm không được đường trở về, tôi chỉ có thể dựa vào con đường ban đầu trở về, mưa quá lớn, không bao lâu toàn thân tôi đều ướt đẫm, khôngnhững vậy còn lạnh tới rùng mình.
Không biết đi bao lâu, tầm mắt tôi rốt cục cũng mơ hồ thấy được thịtrấn nhỏ trong mưa phùn mênh mông, tôi mỉm cười, ai, cuối cùng xem nhưđã trở lại.
Đi khỏi một đoạn đường, tôi phát hiện ngã tư đường quen thuộc, sau đó dựa vào trí nhớ, tôi tìm được căn phòng nhỏ, cốc cốc cốc, tôi vội vànggõ cửa.
Bên trong tựa hồ thực im lặng, tôi gõ nửa ngày cũng không có ngườiđáp lại, nhất thời trong lòng hoài nghi, những người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-menh-da-dinh-deo-bam-theo-anh/2342696/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.