Quân Thiên đơ người nhìn Hiểu Linh, nổi lo lắng bây giờ đã bị câu nói của cô dập tắt. Trong những ngọn nến lung linh khuôn mặt anh toát lên một vẻ hạnh phúc không thể nào diễn tả được. Anh mĩm cười và bước ra ngoài, nhưng không quên nói một điều gì đó với cô.
"Ngủ ngon đấy, một lúc nến sẽ hết điện em sẽ không ngủ được!" - Lời nói nhẹ nhàng của anh làm cho cô đỡ phần nào sợ hãi.
Căn phòng bắt đầu yên tĩnh một cách kì lại, làm cho cô không thể nào ngủ được. Cô bắt đầu cầm chiếc điện thoại, mỡ vào hộp thoại với dãy số quen thuộc liền nhắn cho Quân Thiên nhưng không nói gì. Điện thoại anh liền hiện lên một tin nhắn rỗng, anh biết cô không ngủ được nên đã sang phòng cô và đem cho cô một cốc sữa. Anh mặt một chiếc áo sơ mi mỏng đã mỡ ra vài cúc áo lộ rõ phần ngực rất quyến rũ, chiếc quần tây màu đen nâu kết hợp với áo trong rất lịch lãm, trên tay cầm một ly sữa có chút khói nhẹ từ thành ly thoát ra. Khung cảnh bỗng trở nên huyền bí với những chiếc nến chiếu gợi lên thân thể anh, làm cho đôi mắt của Hiểu Linh không rời khỏi anh, trong đầu cứ hiện lên hình ảnh quyến rũ một cách ngọt ngào của anh. Anh từng bước, từng bước trãi dài đến trước mặt cô, nhẹ nhàng đưa cốc sữa trên tay cho cô, trên môi anh nở nụ cười ngọt ngào đến nổi đôi mắt Hiểu Linh muốn nổ tung. Giọng nói anh bắt đầu hòa vào khung cảnh đó.
"Em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-mat-em/120233/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.