Cô bỗng dưng phát hiện trước mặt mình có một người xuất hiện, một người cô không bao giờ nghĩ là sẽ gặp được trong đời, người này đang nhìn cô với cái nhìn thật kỳ quái.
Tô Tô ngất xỉu xuống.
Cô là người đàn bà vô cùng kiên cường, bình sinh cô rất ít có khi ngất xỉu bao giờ.
Nhưng, thấy người này xong, cô ngất xỉu ra.
Đợi đến lúc cô hồi tỉnh, cô lại thấy thêm một chuyện kỳ quái nữa.
... Cô thấy một buổi tiệc.
Tiệc thì chẳng có gì kỳ quái, trên thế giới này, mỗi ngày đều có tiệc tùng, đủ các thức các dạng người, đủ các thức các dạng tiệc tùng, có tiệc tùng làm người ta vui vẻ, có cái làm người ta ưu phiền.
Tiệc tùng không hề là chuyện gì kỳ quái, nhưng cái tiệc này, quả thật là cái tiệc rất kỳ quái.
... Khách khứa trong buổi tiệc tổng cộng chỉ có bốn người, nhưng những người tùy tòng cơ thiếp bộc dịch thì ít ra cũng tới bốn trăm người.
Đây cũng chẳng phải là chuyện gì kỳ quái, trong nhà của các bậc vương hầu, quan lớn, buôn bán giàu có, những chuyện này rất bình thường.
Kỳ quái là, cái tiệc này đang tổ chức trên một đỉnh núi.
Một đỉnh núi bay vọt ra giữa tầng mây. Một tảng đá phẳng lỳ, mặt đá như ngọc, rộng không biết là bao nhiêu.
... Tô Tô biết mình sẽ không bao giờ thấy lại được, không bao giờ thấy lại được một cái đỉnh núi như vậy nữa.
... Trước giờ cô chưa từng thấy qua, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147307/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.