🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sinh mệnh trẻ trung, thần thái phi dương, lòng tin không thể so sánh được, ngoại mạo phi thường xuất chúng, con nhà thế gia giàu nhất nước, chỉ tiếc là...



Tháng tám, mười lăm, trung thu, trăng tròn.



Người đâu?



Người đã đổ máu.



Trăng không có máu, người có.



Từ mé này nhìn lại, ánh trăng không sáng lạn như ánh đèn, đủ các thức các dạng đèn đang treo khắp phố xá nẻo đường, tất cả những chỗ nào có thể treo đèn được, làm cho một thời điểm vốn phải là giai tiết thật là đoàn viên an lạc, xem ra bỗng biến thành như giống giống một đêm liên hoan trừ tịch.



Cái thị trấn nằm ở biên thùy vốn đã im lìm như chết không một bóng người kia, xem ra cũng biến thành như phố phường đèn đuốc huy hoàng trong đêm trừ tịch.



Chỉ có điểm đáng buồn là, trên đường phố chỉ thấy có đèn, không thấy có người.



Người đang ở trên lầu.



Lứ Hải lâu ở ngay giữa trung tâm của đoạn đường này, cũng giống như trái tim của thị trấn. Khống chế hết cái hô hấp nhịp thở và mạch,áu đang chảy của hết cả nơi này, những người ở đây, ai ai cũng lấy đó làm vinh hạnh.



Thiết đại lão bản đang ngồi chễm chệ trên lầu, ánh mắt như cú vọ, dáng điệu thì xem ra giống như hỗ như báo, đang khát vọng uống máu cừu địch.



Có rất nhiều người đang dàn hàng đứng trước mặt y thông báo:



- Binh khí đã kiểm tra hoàn tất.



- Đèn đuốc, dầu sáp bổ sung hoàn tất, không ai khuyết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147298/chuong-172.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.