Đinh Phong thốt:
- Nếu có người giá họa cho tại hạ, đánh cắp chiếc áo của tại hạ mặc vào đi giết người, mà sự việc như vậy thì rất thường có từ xưa đến nay, thiết tưởng đâu có gì là cổ quái. Hà huống....
Hắn cười lạnh thốt:
- Nếu người đó đồng ngụ chung phòng với tại hạ, việc đánh cắp của nhau một chiếc áo, đối với người đó đâu khó khăn gì? Việc đó dể như thò tay vào túi mà lấy dồ, Câu huynh không thấy như vậy sao? Cho nên tại hạ chẳng thấy cổ quái chút nào cả.
Câu Tử Trường nổi giận:
- Đinh công tử đã làm ra việc rồi lại toan ngậm máu phun người! Đinh Phong so hai vai:
- Ngậm máu phun người, chỉ sợ không phải tại hạ mà là chính các hạ vậy.
Câu Tử Trường vụt đứng thẳng người lên, quắc mắt bắn như lửa sáng rực.
Đinh Phong không nao núng, lạnh lùng thốt:
- Các hạ muốn lấy máu của tại hạ nhuộm chiếc áo nầy?
Công Tôn Kiếp Dư bổng cười khan thốt:
- Đinh công tử khéo đa nghi. Câu huynh đứng lên bất quá muốn kính công tử một chén rượu đó thôi.
Lão nhìn Câu Tử Trường hỏi:
- Phải không?
Câu Tử Trường trừng mắt nhìn sang lão, mặt thoạt xanh, thoạt trắng, bất thình lình phá lên cười đáp:
- Phải! Tại hạ thực sự có ý đó! Không ngờ Công Tôn tiên sanh là tri kỷ của tại hạ Hắn rót rượu trao qua Đinh Phong buông gọn:
- Mời! Đinh Phong chớp mắt nhìn Công Tôn Kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147219/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.