Hồ Thiết Hoa lẩm nhẩm:
-Nếu thừa nhận là một tên khốn nạn mà có rượu uống thì mình cứ thừa nhận một lầnchắc cũng chẳng đến đổi nào! Y toan đưa miệng bình lên miệng y, Tỳ Bà công chúa vội đưa tay giật chiếc bình lại buông gọn:
-Không cho ngươi uống! Hồ Thiết Hoa sững sờ:
-Sao thế công chúa?
Tỳ Bà công chúa lạnh lùng:
-Ta đổi chủ ý chứ có sao?
Hồ Thiết Hoa hỏi lại:
-Mà sao công chúa đổi chủ ý chứ? Sao công chúa đổ nhanh thế?
Tỳ Bà công chúa không đáp, chỉ hỏi lại:
-Những vật kia có phải của lão Xú Trùn không?
Hồ Thiết Hoa cười lớn:
-Chiếc giày và cái áo lót là của Tử Công Kê, công chúa đừng đem những vật đó ngâm giấm, giấm đó thúi lắm, công chúa thích mùi chứ tại hạ thì ngán vô cùng! Tỳ Bà công chúa thở dài:
-Ta đâu có ghen!... Ta có ý khác mà! Ngươi nghĩ xem những vật kia, lão Xú Trùn đi đâu cũng mang theo, nhưng giờ đây hắn đem chôn sâu dưới đất, còn hắn thì... Hồ Thiết Hoa vội giải thích:
-Hắn đã cải sửa dung mạo, nếu mang những vật đó trong người, kẻ khác bắt gặp thì nghi ngờ, thành ra hành tung sẽ bị bại lộ! Đương nhiên hắn phải giấu... Tỳ Bà công chúa vẫn thở dài:
-Mang trong mình thì còn ai bắt gặp được? Trừ ra, trong chuyến đi này hắn iết trước là phải bị nguy cơ, sợ bị lục soát trong người nên hắn mới bỏ lại! Hồ Thiết Hoa thoáng biến sắc:
-Công chúa nói đúng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147058/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.