Hồ Thiết Hoa cau mày: 
-Nàng làm thế để làm gì? 
Tiểu Phi giải thích: 
-Nếu chúng ta liên kết với Quy Tư Vương thì đương nhiên trở thành đối lập của nàng, và như vậy là đại bất lợi cho nàng. Cho nên nàng làm thế là để ly gián chúng ta với Quy Tư Vương biến chúng ta thành cừu nhân của Quy Tư Vương. Nàng biết dù ngươi biện minh cách nào cũng chẳng ai tin cho ngươi và nếu ngươi giận quá bỏ đi, thì chắc chắn là ngươi phải chết giữa sa mạc. 
Hồ Thiết Hoa lắp bắp: 
-Thế thì... nàng là... là... Tiểu Phi gằn từng tiếng: 
-Rất có thể là Thạch Quan Âm. 
Hồ Thiết Hoa nghe điện lạnh chạm vào mình. 
Tiểu Phi tiếp: 
-Nghe nói bà ấy là con người đẹp nhất trên thế gian, tuổi đã cao nhưng nhờ có bí thuật, nên bà ấy giữ được nhan sắc như lúc thanh xuân. Hà huống trong đêm tối, mà ngươi thì say khướt, lám sao phân biệt được già với trẻ! Hồ Thiết Hoa đưa tay ôm mặt kêu lên: 
-Trời ơi! Ta lấy phải một bà già! Rồi y ngất xỉu. 
Họ đã vào lều, và Hồ Thiết Hoa ngã đúng trên giường, đè lên mình Cơ Băng Nhạn vẫn còn ngủ say như chết trong chăn. 
Cơ Băng Nhạn không hề thức dậy, mặc dù Hồ Thiết Hoa đè nặng. 
Tiểu Phi biến sắc. 
Chàng vội kéo Hồ Thiết Hoa đứng lên, rồi cả hai nhìn nhau, lại nhìn chiếc giường. 
Bỗng Hồ Thiết Hoa giật mạnh chiếc chăn quăng vào một góc. 
Nào có phải Cơ Băng Nhạn nằm đó! Cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147041/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.