Sát Thủ Ngọc Lang Phấn Diện Mạnh Thường Lãnh Thu Hồn đang xoay quanh khách chơi, thi triển tài xã giao, bỗng một trang hán vận y phục hoa lệ, đầu sói, mắt chuột, có vẻ hấp tấp, xuất hiện trên màn cửa, vừa nghiêng mình, vừa điểm một nụ cười, thốt: 
-Chào thiếu trang chủ! Lãnh Thu Hồn thoáng trầm gương mặt, chấp tay sau lưng thủng thẳng bước ra, mày cau lại: 
-Trình Tam! Nơi đây là cho ngươi lai vảng à? 
Trình Tam cúi rạp mình xuống, cực độ cung kính: 
-Tiểu nhân nào dám tùy hứng mà đến đây? Chỉ vì... Hắn tặc lưỡi, gãi tay, cố vẻ một nụ cười duyên dáng, tiếp: 
đêm qua, có một vị hào khách, tại Tiểu Túy Lâu trong một cơn hứng bốc lên, dám vung ra ba vạn lượng trong tiệc rượu có cả má đào! Tiểu nhân đã dọ biết chắc chắn, túi hắn còn nặng lắm, mà tay hắn lại đang ngứa, hắn lại tìm một canh bạc to. Ta nhận thấy món bở nên đưa hắn đến đây cho thiếu gia! Lãnh Thu Hồn trố mắt: 
-A! Hắn là ai? 
Trình Tam đáp nhanh: 
-Họ Trương tên Khiếu Lâm. 
Lãnh Thu Hồn vỗ trán: 
-Trương Khiếu Lâm? Cái tên lạ? Lạ lắm! Trình Tam vội tiếp: 
-Nghe nói hắn ít khi vào Trung thổ! Vì vậy mà... Lãnh Thu Hồn chặn ngang: 
-Ngươi biết những người đang tới tại đây là những ai chứ? Cái qui lệ đã định như vậy rồi, không thể tiếp đón những người không có lai lịch rõ ràng. 
Trình Tam nhoẻn miệng cười: 
-Thiếu gia cứ yên trí! Hắn có lai lịch to lắm đấy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2146963/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.