Mùng một Tết, gia đình Thời Sơ Thần đưa cả Tần Tinh cùng đi về quê.
Đào ổ gà(*) trở thành việc vui vẻ nhất mà hai người làm mỗi ngày, hai người mặc đồ ngủ bông dày màu hồng đào xong thì nằm trên ghế dựa trong sân tắm nắng, Thời Sơ Thần gửi video đào ổ gà khi nãy gửi cho Đàm Lễ, rồi lại gửi video mà Tần Tinh đào gửi cho Mạnh Dịch Nghiêu.
(*) Đây là một trò chơi dân gian của Trung Quốc, mình không hiểu rõ trò này là gì. Vì có chỗ nó ghi là hành vi cầm hung khí đi cưỡng bức, ăn cướp nhà người khác =)))))). Ai biết giúp đỡ mình nha.
“Cậu nói chuyện cùng ai thế?” Tần Tinh hỏi cô.
“Mạnh Dịch Nghiêu và Đàm Lễ.”
“Người trước không cần nói đến, còn người phía sau cậu mau nói rõ tình hình cụ thể cho tớ đi.” Tần Tinh điều chỉnh lại tư thế, đối diện với Thời Sơ Thần: “Tớ vẫn không hiểu được, anh ta vẫn chưa chia tay với bạn gái mà, cậu lội vào vũng nước đục này làm gì chứ?”
Thời Sơ Thần tự nhận mình không phải là kiểu người có tiêu chuẩn đạo đức vững chắc gì lắm, nhưng cũng tuyệt đối không phải kiểu đi phá hoại tình cảm của người khác.
“Ài……” Cô thở dài, “Tớ nói rằng tớ không nỡ, cậu có tin không?”
“Cậu đúng là, những người đàn ông mà cậu gặp gỡ đều là cùng một kiểu người, người lần này với người trước đây cậu gặp cũng rất giống nhau đấy.”
Đây là điểm mà Tần Tinh phàn nàn nhiều nhất với Thời Sơ Thần.
“Cậu sai rồi.”
“Hả?” Tần Tinh thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-le/353635/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.