Thời Sơ Thần vừa nói xong thì lần này tới lượt Đàm Lễ bày ra vẻ mặt không thể tin được.
“Nói đúng ra thì em không phải xuyên không tới đây, mà là em bị đày xuống trần gian, xin hãy gọi em là…” Thời Sơ Thần nhìn anh: “Tiểu ma tiên Ba Lạp Lạp…”
Khóe miệng Đàm Lễ giật giật.
“Còn về xuyên không… còn dự đoán được tương lai…Anh có năng lực lớn như vậy sao anh không nói cho em biết trước đề thi đại học, để em đỡ phải thi hai lần?” Thời Sơ Thần cuối cùng cũng tin vào câu nói “Đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên”, thì ra một người đàn ông chững chạc, đàng hoàng như Đàm Lễ cũng sẽ có lúc ấu trĩ như vậy.
Anh cúi đầu cười cười, đúng vậy, đổi lại sẽ không ai tin vào lần trải nghiệm này của anh. Hơn nữa nói đến kỳ thi đại học thì lại càng khó hơn, lúc trước anh làm gia sư cho Thời Sơ Thần còn chưa đến kỳ thi đại học đã từ bỏ, đề thi đại học năm đó anh cũng không chú ý nhiều lắm, nếu như biết rằng có ngày hôm nay, anh đã học thuộc toàn bộ đề thi rồi.
“Thi xong rồi, trong thời gian này em định làm gì?” Đàm Lễ thay đổi chủ đề hỏi cô.
“Thì ngủ, đi dạo phố, ngâm…” Thời Sơ Thần không nói ra chữ “đi”, dù sao hình như anh cũng không hợp với hoạt động như vậy.
“Ngâm?”
“Ngâm… Bong bóng.”
“Hộp mù à?”
“Anh cũng biết cái này à?” Thời Sơ Thần ngạc nhiên, người xung quanh cô chơi trò này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-le/3237410/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.