“Em có thai?”
“Con có thai rồi?”
Đàm Lễ và Trương Bội Niên đồng thời king ngạc hỏi cô.
Thời Sơ Thần vội xua tay: “Không có không có!”
Cô nói với Trương Bội Niên về chuyện đã cùng Tần Tinh đến bệnh viện ngày hôm đó, Đàm Lễ biết chuyện, nhưng cô không biết rằng anh cũng gặp Đường Hân.
“Có lẽ cô ấy nhìn thấy em ở lối vào phòng khám phụ sản, cho nên cô ấy cho rằng em đang mang thai.”
Trương Bội Niên nghĩ đến câu nói vừa rồi của Đường Hân, không khỏi tức giận: “Sao lại có người ác độc như vậy, tức chết người mà.”
“Bác gái đừng tức giận, nghe lời cô ấy làm gì.” Thời Sơ Thần vỗ nhẹ vào lưng bà để an ủi bà, lại hỏi Đàm Lễ: “Sao cô ấy lại đến tìm anh? Con của cô ấy bị làm sao vậy?”
Đàm Lễ nói lý do đến của Đường Hân.
“Ồ, trở mặt như trở bàn tay mà.” Trương Bội Niên lườm Đàm Lễ một cái: “Con nhìn xem, mắt mũi con để đi đâu mà trước kia nhìn trúng phải loại người như vậy?”
“……”
“Nhìn cái gì? Còn muốn cãi mẹ sao? Loại người như vậy đừng cho cô ta bước vào văn phòng nửa bước!”
“Phải, mẹ, mẹ nói rất đúng.” Đàm Lễ gật đầu nhận sai.
“Được rồi được rồi.” Trương Bội Niên cầm túi lên, “Mẹ không ăn tối với các con nữa, mẹ về nhà trước.”
Trước khi rời đi còn không quên quở trách Đàm Lễ một câu: “Xin lỗi vợ con cho tốt vào.”
“Anh xin lỗi.” Đàm Lễ hướng về phía cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-le/3237405/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.