Màn mây đen kịt như mực tạo thành vòng xoáy đen sì.
Gió lớn đập cửa, cổ thụ đung đưa.
Một vầng sáng ấm áp như nhung đổ xuống từ cửa sổ căn phòng, màn mưa hiện lên rõ ràng trong ánh sáng.
Hoàng đế bị bàn tay ngọc vươn ra kéo về phía trước, đôi mắt đen tựa xoáy nước, chàng để mặc nàng bám vào tay mình, quấn chặt lấy, gương mặt, cổ, thậm chí là môi răng, dần dần nhiễm hơi thở của nàng.
Hương thơm ngọt ngào theo nước bọt trôi xuống cổ họng chàng, rõ ràng phải nên trơn trượt, thế nhưng cổ họng chàng lại khô ngứa, chàng thở mạnh mấy hơi.
Cánh tay mềm mại như ngó sen quấn lấy cổ Hoàng đế, kéo chàng xuống khiến chàng gần như nằm rạp trên người nàng, cách xa một khoảng, chàng nhìn vào đôi mắt quyến rũ của nàng, giọng khàn khàn theo tiếng gió len lỏi vào tai nàng.
“Nàng đừng hối hận…”
Có lẽ nàng cũng không muốn nhưng hiện giờ không còn cách nào khác… Sau này chàng sẽ đối xử với nàng tốt hơn, thương nàng hơn một chút, phong hiệu cũng không bạc đãi nàng… Chàng nghĩ như vậy.
Tay chân Phó Nhiêu mềm nhũn, thấy chàng thụ động đón nhận, hình như không hài lòng nên dứt khoát kéo một đoạn tóc ở sau che mắt chàng, nụ cười ngọt ngào quyến rũ cùng với âm thanh nỉ non mềm mại quanh quẩn bên tai chàng.
Cố kỵ bởi thân phận khiến tâm chàng kiên định như đá.
Ánh mắt nàng mơ màng, tuy rằng người không tỉnh táo nhưng cảm giác lại rất nhanh nhạy, nàng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-lam-hoang-hau-ta-mang-con-cua-hoang-de-bo-tron/3716234/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.