*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lại nói đến Kiều Sơ Huân, lúc đầu là bị kẹp dưới cánh tay, sau đó lại bị ôm ngang ở trước người, vừa định lên tiếng kêu cứu thì thấy rõ khuôn mặt kẻ đang ôm mình, trong lòng cũng hoảng sợ, nhất thời mất hết khả năng ngôn ngữ.
Người nọ dường như không hề bất ngờ trước phản ứng của nàng, chỉ mỉm cười, trong mắt hiện ra hết vẻ độc ác nham hiểm, lộ một nụ cười châm chọc: "Cuối cùng cũng có chút tự lượng sức mình đấy."
Kiều Sơ Huân hơi ngẩn ra, đánh mất thời cơ, lại định kêu cứu nhưng đã bị điểm huyệt câm, không thốt lên được tiếng nào.
Chỉ có thể nhìn thấy phía dưới chiếc nón rộng vành phủ lụa đen là một dung mạo tuyệt sắc, hàng mày viễn sơn, đôi mắt long lanh, mũi cao môi đỏ thần thái phong lưu, ngũ quan tướng mạo tinh xảo không giống người thật, chỉ là giữa mi tâm hiện lên vẻ thù hận, quanh người lại tỏa ra thứ hơi thở xa cách, khiến người ta bất giác cảm thấy khó chịu. Nhưng không thể nghi ngờ gì, đây chính là Tô Thanh Vân!
Kiều Sơ Huân trợn tròn mắt nhìn nam tử kia, mi tâm càng lúc càng nhíu chặt, trong lòng cũng hiểu được tại sao người này lại khiến cho người ta cảm thấy khó chịu. Không phải bởi vì vẻ tàn nhẫn hay đáng sợ, mà vì trên người hắn toát ra thứ khí chất khiến người ta muốn sa đọa, vẻ phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-huan-tam-y/2704797/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.