*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy người lại hàn huyên thêm một lúc, Cảnh Dật và Kiều Sơ Huân đứng dậy cáo từ. Hai người về tới nhà, An đại tỷ chu đáo bảo Tiểu Đào Nhi bưng tới hai bát canh.
Kiều Sơ Huân mở nắp lên nhìn, thấy bên trong bát nước canh trong vắt là mấy miếng đu đủ màu vỏ quýt, mấy đóa nấm tuyết, dưới đáy bát còn có một ít hạnh nhân và quả ngân hạnh, không chỉ mùi vị rất tuyệt mà còn nhuận phổi, nàng liền bưng tới bên sạp, chính mình cũng bưng một bát lên chậm rãi uống.
Cảnh Dật đã uống mấy ngụm nước canh, nếm ra mùi vị hơi quen thuộc thì múc mấy nguyên liệu từ dưới đáy bát lên nhìn một lúc, híp mắt cười rất không đứng đắn, nhẹ nhàng đặt bát canh xuống, co chân dịch người, cánh tay vòng qua thắt lưng Kiều Sơ Huân, gác cằm lên vai nàng. Kiều Sơ Huân vẫn còn bưng bát canh, không khỏi co rụt cổ lại, nghiêng nghiêng người muốn né tránh: "Dật Chi..."
Cảnh Dật đưa tay ra đón lấy bát canh đặt lên bàn trà, hôn Kiều Sơ Huân, thấp giọng nói: "Sơ Huân thích ăn canh đu đủ sao?"
Kiều Sơ Huân gật đầu: "Thích."
Trước kia lúc còn ở nhà, hằng năm cứ đến mùa xuân bà bà đều sẽ làm đủ món từ đu đủ cho nàng ăn. Mấy thứ nguyên liệu đắt tiền như tổ yến a giao rất hiếm khi được đưa tới chỗ nàng, bà bà sợ cơ thể nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-huan-tam-y/2704792/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.