Chiều hôm đó, Kiều Sơ Huân và Tiểu Đào Nhi từ chợ trở về, mua được không ít nguyên liệu nấu ăn tươi sống. Kiều Sơ Huân xách một giỏ rau, để Tiểu Đào Nhi bưng một cái tô nhỏ đựng đậu phụ. Trước kia nghe người chủ quầy hàng bán tôm cá nói rằng sát rìa phía bắc của chợ có một hàng bán đậu phụ, sáng sớm thì bán nước đậu nành nóng, chạng vạng tối thì bán đậu phụ mới ra khuôn, đậu phụ kia vừa mịn vừa trơn, mùi lại rất thơm, trong thành phàm là người biết thưởng thức đều sẽ đến đó để mua.
Vừa khéo Kiều Sơ Huân đang định làm một món cần dùng đến đậu phụ nên mới cùng Tiểu Đào Nhi tới đó xem thử, mua hai miếng to, quả thật đậu phụ vừa ra khỏi khuôn, cực kỳ mịn và mọng nước. Hiện giờ vẫn còn sớm, có thể mua thêm một ít tào phớ, về cho thêm tương hoa quế, bột đậu đỏ, làm thành điểm tâm ngọt cho mọi người ăn lấp bụng trước.
Chủ quán đậu phụ còn rất nhiệt tình, thấy trong tay hai cô nương trẻ tuổi chẳng mang theo thứ gì để đựng, lại còn xách một đống đồ thì liền đi vào bếp tìm một cái tô nhỏ, lại dùng một cái khăn lót bên dưới, sau đó mới lấy đậu phụ cho hai nàng, bảo là lần sau tới mua thì nhớ đem trả là được.
Mặc dù bên trên tô có đậy khăn nhưng dù sao thì ngoài trời cũng rất lạnh, tào phớ phải ăn nóng mới ngon, nếu bị nguội rồi đem đi hâm lại thì ăn vào cũng không được trọn vị. Bởi vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-huan-tam-y/2704740/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.