*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Beta: Dương Dương bán kem...nhầm bán manh:v
----------------
"Thư Nhan, trở về khai giảng chị chờ chịu chết đi."
- ----------------------------
Thư Nhan giúp mẹ Thư kẹp góc chăn kỹ càng, sau đó muốn theo Diêu Thư Hàm ra ngoài.
Ở cửa phòng bệnh, Diêu Thư Hàm chặn Thư Nhan lại, cho Thư Nhan một cái nháy mắt.
"Chị bồi dì."
"Em..."
"Em mang tiểu Hòa ra ngoài dạo." Diêu Thư Hàm còn nói "4 giờ em đưa em ấy về nhà."
Thư Nhan suy nghĩ một chút nói:
"Chờ lát nữa ba tới, chị điện cho em sau đó đi cùng em."
Diêu Thư Hàm nắm tay tiểu Hòa:
"Chị làm gì chứ, không cần phải đi với em, em đưa thằng bé về nhà rồi về."
"Chị sợ em ở lối đi bộ bị xe ép chết."
Diêu Thư Hàm trừng mắt nhìn Thư Nhan, không lên tiếng.
"Em sợ con cọp mẹ cắn chết!" tiểu Hòa chợt kéo quần Diêu Thư Hàm hét lên.
Diêu Thư Hàm và Thư Nhan cúi đầu nhìn hắn, Tiểu Hòa trốn phía sau Diêu Thư Hàm, giọng run run nhưng vẫn khí thế, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
"Dì xấu chính là cọp mẹ!"
"Chạy thôi!" Diêu Thư Hàm ôm tiểu Hòa chạy về hướng cầu thang, chạy nửa đường, cô xoay người cười với Thư Nhan "Chị muốn gọi điện giám sát em, em cũng không phải không thể miễn cưỡng suy nghĩ một chút về chuyện bắt máy."
Thư Nhan cười:
"Diêu Thư Hàm, chị nghĩ em quên 'vết thương' kia rồi phải không?"
Không có tiếng trả lời, Diêu Thư Hàm đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767928/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.