Không có ai là thánh, tình thánh cũng sẽ mệt.
Huống hồ Diêu Thư Hàm vẫn không thể chân chính xem là tình thánh.
- ----------------------
Mục Tuyền sửa sang sơ lại tóc, đứng dậy đi mở cửa.
Diêu Thư Hàm xách theo ít đồ tới:
"Chào tứ thẩm."
"Tiểu Hàm à, mau vào đi." Mục Tuyền nghiêng người né ra, nhìn thấy Diêu Thư Hàm để ý cái gạt tàn thuốc trên sàn nhà, chậc lưỡi, "Không cần phải để ý, đợi lát nữa gọi dì dọn."
Diêu Thư Hàm thay dép vào nhà, đem hộp quà cho Mục Tuyền:
"Tứ thẩm, Franz vừa ra sản phẩm mới, lần trước ba con tới Đài Loan gởi về một bộ, con nghĩ thẩm thích nên mang tới cho thẩm."
Mục Tuyền vỗ vỗ tay Diêu Thư Hàm:
"Tiểu Hàm, con quả là người tri kỉ như vậy."
Diêu Thư Hàm mỉm cười, nhìn quanh bốn phía:
"Tiểu Thúc không ở nhà?"
"Ngồi." Mục Tuyền gọi dì pha trà cho Diêu Thư Hàm, "Hắn tháng này sẽ không về."
Trong lòng Diêu Thư Hàm có chút giật mình, cô biết tiểu thúc làm ăn rất bận rộn nhưng cũng không phải bận đến nổi một tháng ngay cả nhà cũng không về một lần. Cô liếc mắt len lén nhìn Mục Tuyền, nhìn Mục Tuyền vẻ mặt mệt mỏi, nhớ tới Hứa Tình nói với cô tối nay mới vừa từ nước ngoài bay về, nhất định chưa có nghỉ ngơi.
Aizz, hai người này cũng vì đồng tiền, con không cần mạng cũng không...
Mục Tuyền đem tách trà đặt trước mặt Diêu Thư Hàm:
"Trà Tây Hồ Long Tỉnh, không có thứ khác."
"Tứ thẩm, con cũng không phải tới thưởng thức trà, không sao, nước lạnh cũng được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767926/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.