*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Má ơi----
Trong lòng Thư Nhan nổ tung.
Thân thể nhanh hơn suy nghĩ, Thư Nhan đưa tay ngăn giữa mặt cô với miệng Diêu Thư Hàm, sau đó một khắc lòng bàn tay liền tiếp xúc với hai mảnh mềm mại, bờ môi ấm áp của người con gái, tay Thư Nhan che miệng làm Diêu Thư Hàm có chút khó chịu, miễn cưỡng hừ hai tiếng sau đó muốn đưa tay kéo tay Thư Nhan ra.
Mạnh mẽ bắt chặt tay Thư Nhan, Diêu Thư Hàm liền mở to mắt, miệng há to, có thể nhét vừa một quả trứng gà nhỏ sau đó hét to một tiếng:
"Cô... cô... cô... Thư Nhan!?"
Thư Nhan bị Diêu Thư Hàm đột ngột kêu to làm cho hoảng sợ, tay chống ở mép giường không giữ được sự ổn định, thân thể không còn sự chống đỡ liền ngã xuống, vừa lúc chạm vào Diêu Thư Hàm đang chống người dậy muốn rời giường, trán hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng 'cốp' vang dội.
"A--- đau quá!!! Cô đột ngột ngã xuống làm chi!?"
Thư Nhan chịu đựng cơn đau, khóe mắt rưng rưng:
"Tự nhiên cô lớn tiếng như vậy làm gì hả, người ta bị cô hù đó!"
Một cơn gió chui vào cổ áo ngủ của Diêu Thư Hàm, cô run run lấy chăn bao lấy cơ thể, hít hít mũi:
"Đây còn không phải bởi vì cô bỗng nhiên xuất hiện, cô không biết khi tỉnh dậy thấy cái bản mặt... người lớn như vậy... cô không sợ à!? Còn nữa, không phải cô nói buổi tối mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767896/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.