Nhớ tới chuyện học sinh hai lớp đánh nhau vào sáng nay, đến bây giờ đầu của Diêu Thư Hàm vẫn còn chút đau. Đáng mừng là sự tình lắng xuống rất nhanh, phòng giáo vụ bên kia cũng không có người hỏi đến, chuyện này liền bị lắng xuống.
Mặt trời lặn, sắc trời càng ngày càng tối hơn, Diêu Thư Hàm cơm nước xong xuôi từ nhà ăn của giáo viên mang theo sách đã chuẩn bị cho Hàn Giang Tuyết đi mua Quan Đông Chử.
Ở cổng trường bị chặn lại bởi một đám học sinh, đám nhỏ giống như chim non chờ mớm (cho ăn),chúng ngóc cổ chờ lũ bạn học có giấy phép đồng ý ra khỏi trường của giáo viên sẽ mang về cho chúng chút đồ ăn vặt. Đại Hùng giơ dùi cui dọa bọn trẻ tránh khỏi cánh cổng, chiếc xe chạy ra chạy vào thì có phần chật chội, cho nên bọn chúng muốn nhân cơ hội mở cổng cho những chiếc xe này mà trốn ra.
Diêu Thư Hàm vô tình nhìn trong đám người phát hiện Vương Kiêu cùng Triệu Khải Kỳ.
Cô bước tới, từ phía sau vỗ vỗ vai Vương Kiêu.
"Làm gì đây?"
Vương Kiêu nhảy dựng, hắn xoay người nhìn thấy chủ nhiệm của mình liền thở ra một hơi,
"Chủ nhiệm, cô làm em sợ muốn chết!"
Triệu Khải khảy khảy mấy sợi tóc rối trên cái trán bóng dầu của mình, để lộ ra một mảng tiểu đậu đậu đỏ au.
"Chủ nhiệm, hai đứa tụi em ở đây tìm xem có cơ hội để trà trộn chui ra ngoài hay không."
Diêu Thư Hàm nhìn mấy tiểu đậu đậu của Triệu Khải Kỳ một chút liền dời đi tầm mắt, ngoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767880/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.