Edit: Âu Dương Lạc Cửu
Mộ Niên chợp mắt trong chốc lát, cảm giác dường như không còn muốn nôn nữa.
Mở mắt ra đã nhìn thấy đôi mắt của Sơ Hiểu, cặp con ngươi trong trẻo lạnh lùng kia lúc này chứa đựng rất nhiều lo lắng.
Bỗng nhiên cảm thấy trong ngực ấm áp dễ chịu, hắn cười cười, vốn định chê cười bộ dáng khẩn trương của nàng.
Há miệng, lại cảm thấy một trận cuồn cuộn trong dạ dày rồi phun ra.
...... May mà kịp thời nghiêng đầu, không làm bẩn nàng......
Xoay người, ngồi xổm xuống, một tay chống bên cạnh giường. Sơ Hiểu chau mày, nhẹ nhàng vỗ lưng hắn.
Đang muốn nói đi mời một đại phu thì vang lên tiếng gõ cửa.
Sơ Hiểu sờ bờ vai của hắn rồi xoay người đi mở cửa.
Là Tiếu Tuân ở phòng kế bên, có lẽ vì âm thanh của hắn nên mới tới.
Hắn ngồi dậy, áy náy nói “...... Thật xin lỗi, đã đánh thức ngươi sao?”
Sơ Hiểu thấy hắn ngồi dậy đi trở về bên cạnh hắn, sờ mặt của hắn “Thế nào?”
Hắn lắc đầu, sắc mặt có hơi tái nhợt “Không có chuyện gì, chỉ có chút cảm giác khó chịu.” Cầm tay nàng đặt lên tay hắn, tinh tế cọ sát vết chai mỏng ở bên trên.
Tiếu Tuân yên lặng đứng một hồi rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Lật tay bao tay của hắn lại, mười ngón tay lồng vào nhau, nàng cũng không nói chuyện.
Thấy nàng không nói gì, hắn có chút khẩn trương ngẩng đầu quan sát nét mặt của nàng, nàng tức giận hắn rồi sao?
Hồi lâu mới nghe nàng cúi đầu nói “Sau này...... Không cho phép ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hieu-mo-nien/1846123/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.